Tôi lên ngâm bài thơ vui, “Gặp bạn”,
Mà run run vì vô hạn nỗi niềm.
Bạn bè tôi ngồi dưới cũng lặng yên,
Xúc động dõi theo từng lời tôi nghẹn.
Năm mươi năm bài thơ không trọn vẹn,
Nghĩa và tình bè bạn vẫn ước mong.
Lời thơ tôi bịn rịn, lỗi từng dòng,
Vừa sung sướng vừa nỗi lòng, thổn thức.
Năm mươi năm không ngờ còn có được
Một niềm vui từng ao ước suốt đời.
Nhìn các bạn, thấy vời vợi, xa khơi,
Những vì sao
trên trời đang lấp lánh.