Cho đời cũng thật nhiều danh
Mỗi đứa toàn ghi rõ ngọn ngành
Đất gọi tên mình như nổ pháo
Sông dồn họ ấy tựa gài đanh
Tràn nơi nước ngọt màu đỏ
Mọc chốn đồi xa sắc lành
Rắn rỏi khiêm nhường trong bão lộng
Riêng còn tạc nét giữa ngàn tranh.