Biết dại ôm đường vẫn có tên
Màu hoa tím đỏ trắng khoe nền
Vào trang vở ép tình sâu lại
Chải tóc em cài sắc rực lên
Nước phả Mần Trầu thơm để ngát
Dầu xoa Cỏ Mực đắng cho bền
Khiêm nhường giản dị và trung nghĩa
Vẻ đẹp tâm hồn thật khó quên.