Trách ngày xưa không ở lại chung tình
Cho mình mãi lung linh màu tươi trẻ
Cho sóng dậy trong lòng như biển nhé
Rồi say say mình gọi khẽ không về
Trách ngày xưa biển cứ hát say mê
Dâng ngàn sóng tràn trề muôn ước vọng
Tuổi xanh mải với miền xa mong ngóng
Để bây giờ lạc lõng giữa trùng khơi
Trách ngày xưa Xuân Én liệng rợp trời
Làm ngỡ tưởng đó là nơi tâm sự
Và hôm nay nỗi niềm dâng nghẹn ứ
Ôi cô đơn chẳng một chữ ân tình
Trách xưa à sao cứ trách linh tinh
Bởi ai muốn trách mình khi đã lỡ
Nghìn có lẻ biết bao điều trắc trở
Hỏi ngày xưa có gỡ mối tơ lòng?
Tháng 3/2024