Học trò hoa phượng tình yêu
Cùng say trong gió cánh diều vút cao!
- Nguyễn Thị Long -
Một ngày vui vô cùng: ngày 02/01/2024 chúng tôi gặp mặt đầu Xuân và đón Lại Lan yêu của lớp từ Bình Dương về Hà Nội, cùng ăn buffet và dạo Hồ Gươm
Lan mang về một chút nắng phương Nam
Tới Hà Nội say góp làm hương ấm
Bàn tay nắm nghe nghĩa tình sâu đậm
Mấy chục năm đượm thấm một mái trường
Chúng mình về nặng nghĩa tự bốn phương
Nơi mỗi đứa chọn con đường lập nghiệp
Còn lưu giữ chuỗi ngày dài nối tiếp
Để hôm nay điệp điệp chuyện giãi bày
Gặp nhau mà lòng bịn rịn mê say
Mình chụp ảnh như cái ngày cùng lớp
Lại dáng vẻ như bao lần tập hợp
Hát đồng ca và khớp nhạc giao hoà
Nâng ly nào ta mừng chúc cho ta
Đều mạnh khoẻ đậm đà hơn ngày trước
Năm mới rồi tất cả đều có được
Chữ an khang thịnh vượng phúc tràn đầy
Phút giao hoà chị em dạ ngất ngây
Mong muốn trẻ như một bầy én liệng
Giữa trời rộng đón mùa Xuân ngân tiếng
Nhạc trào dâng xao xuyến gửi trao tình.
Ngày Xuân các bạn lớp A khoá 1968-1971 trường chuyên Lê Hồng Phong, Nam Định rủ nhau ngắm hoa phong linh
Nghĩa tình tô óng phong linh
Gặp nhau hoa vẫy chùng chình mến thương
Hoa ơi đẹp đến lạ thường
Hẹn nhau năm mới trao hương mượt mà
Qua thời thơ trẻ ngân nga
Mái trường phượng đỏ ngọc ngà gió mây
Giờ như én liệng gọi bầy
Trên đường hoa nở nối dây lụa vàng
Nhẹ nhàng nắng trải mênh mang
Tay cầm chân bước giăng hàng sánh cây
Phong linh hoa cứ nở dầy
Ngả chào thất thập ngất ngây áo dài
Chung tình chân bước dẻo dai
Thời gian trôi ngược giữ dài nét Xuân
Yêu thương không kể tháng tuần
Dâng trào tình bạn thắm Xuân đất trời.
Tặng em Đoá với tấm ảnh rất đẹp như bay
Mình muốn bay cùng sắc tím hoa chuông
Để mà thưởng cả một luồng xanh thắm
Của mùa Xuân đang trải nền thăm thẳm
Giữa nơi này đêm mưa tắm ngàn cây
Nắng vừa lên hơi ấm đã ngân đầy
Nắng cũng tẩm cũng rây vào dải gấm
Nắng đẹp lắm càng trưa càng thêm đậm
Xuân dâng tràn thấm đẫm cả hồn ai
Mình cứ bay cứ lượn suốt cả ngày
Hoa càng tím nắng càng dầy Xuân ngọt
Thơ vui rải tiếng bầy chim thánh thót
Hoa vương dần cho những đọt chồi nhô
Mình muốn bay cùng khăn gấm hoạ đồ
Cùng non nước như biển xô sóng lượn
Mình muốn bay một dáng hình lả lướt
Với Xuân tình và muốn được là Xuân.
Tặng Bích Hồng, người bạn mến yêu của tôi!
Vẫn là nét của ngày xưa
Tươi vui duyên dáng như vừa Xuân xanh
Cảm ơn cha mẹ đã dành
Cho con đôi mắt long lanh sắc huyền
Hoa Hồng kết buổi nên duyên
Anh đi ra trận em thuyền chơi vơi
Mấy năm bom đạn ngợp trời
Anh về lau giọt lệ rơi má đào
Một đời tình nghĩa tâm giao
Nhớ sao ngày cưới ngọt ngào sắc hương
Tháng Ba mùng Tám chung đường
Bây giờ ngàn dặm mến thương nén dồn
Mùa Xuân ngày cưới mình ôn
Một niềm êm gửi tâm hồn khát yêu
Ôm hoa lúc tuổi xế chiều
Mà lòng sóng dậy ngả xiêu thuở nào
Tháng Ba dịu ngọt làm sao
Bó Hồng vẫn đẹp đi vào thời gian
Kỉ niệm ơi đẹp vô vàn
Đẹp như giấc mộng toả lan nghĩa tình.
Ngày Phụ nữ bình minh tràn theo gió
Muốn tặng em hoa nào ngỏ thật tình
Xa anh nhìn hoa cỏ bỗng rung rinh
Thời đi học chung tình hoa vở ép
Mộng mơ nhé cỏ dại nhành hoa đẹp
Cũng lung linh e ấp nét em nhìn
Không cầu kì mà hương sắc như in
Cánh đồng mãi trao niềm tin mãnh liệt
Hoa cỏ dại mà đượm tình da diết
Của chúng mình từng đã biết thương yêu
Dành cho nhau sắc tím mỗi buổi chiều
Đưa và đón với bao nhiêu chân thật
Anh chững lại hái nhành hoa tím nhất
Giữa quê mình ôi mảnh đất từng ghi
Tình đôi ta dung dị đến diệu kì
Như hương đất mãi vị thi chung thủy.
Ôi nắng Xuân ta mong đợi đã về
Hãy đọng lại say mê tà áo mới
Tím vàng đỏ cùng trắng xanh ngời ngợi
Dáng tung bay đón gió với mây trời
Phong linh vàng quấn sợi nắng Xuân ơi
Hoa chuông tím dâng tím trời chung thủy
Ôi nắng ngọt mùa Xuân bao yêu quý
Ôi nắng Xuân đang thủ thỉ tâm tình
Vui gì bằng được đứng giữa lung linh
Tháng Ba nắng trải tình ôm cây cỏ
Ai cũng đẹp cũng say trong làn gió
Đón nắng Xuân đang muốn ngỏ lời vàng
Ôi tháng Ba nắng mới cứ xốn xang
Ai mong đợi mà mơ màng đôi mắt
Nắng mong manh mà cứ ôm thật chặt
Ôm mùa yêu đang chiu chắt nghĩa ân tình.
Nhớ mình, ừ nhớ thuở xưa
Một thời thiếu nữ tuổi vừa biết yêu
Mây xanh xanh ngắt trời chiều
Hẹn hò chẳng đến nắng xiêu bóng dài
Trách mình hay lại trách ai
Hoàng hôn cứ đổ đêm dài sắp vây
Nhớ đi nhớ suốt canh đầy
Cho hoa thêm đẹp ngất ngây trĩu cành
Trời thêm lộc biếc tươi xanh
Cho Xuân lại được nguyên lành vị Xuân
Bức tranh liễu rủ bao tuần
Trăng rung dậy sóng chuyển luân bến bờ
Sông dài nước chảy lơ thơ
Tóc xanh thiếu nữ buông hờ ấp vai
Nhớ trôi theo nước sông dài
Nhớ hoà vào ánh ban mai tặng đời
Mảnh hồn thiếu nữ chơi vơi
Có về chung với Xuân trời thắm hoa.
Tặng các bạn VSĐ Sư phạm
Hẹn hò mình lại gặp nhau
Du Xuân tô đẹp sắc màu tình ta
Ninh Bình mây núi la đà
Tâm hồn nhà giáo thiết tha hướng về
Chúng mình mỗi đứa một quê
Mái trường sư phạm bộn bề yêu thương
Hôm nay ta nối cung đường
Sẻ chia đùm bọc yêu thương đến cùng
Ninh Bình áo lụa ngày bung
Đêm về khách sạn, bữa cùng mâm vui
Hương thơm vị ngọt tình bùi
Cây càng toả bóng đẩy lui cái già
Ninh Bình ta lại cùng ta
Hoà vang "Bụi phấn" đậm đà ngày xưa
Lời thơ điệu hát hàng dừa
Lại che mái tóc vẫn chưa muốn già
Tràng An sóng nước ngân nga
Én về chao liệng la đà ngắm ai
Tháng giêng hội mở ngày dài
Năm sau mình nhé ban mai lại hồng.
Xuân đang cùng đồi núi chốn anh đi
Gian khổ lắm không thể gì sánh được
Giữ biên ải ấp chiều dài đất nước
Vạn bước chân như răng lược đan cài
Đón Xuân về hải đảo sáng ban mai
Thừa nắng gió miệt mài con sóng vỗ
Từng nếm trải biết bao nhiêu gian khổ
Hướng quê nhà lúa trổ toả hương say
Giữa thành đô nhộn nhịp cảnh xuân bày
Anh quyết giữ cho hoa bay dạo phố
Yên đền miếu và những di tích cổ
Cho mọi nơi thơm cỗ Tết sum vầy
Mùa Xuân này non nước thế Rồng bay
Cả dân tộc ngày lại ngày tiến chắc
Những người lính lòng như sao vằng vặc
Tận hiếu trung canh giữ biển đất trời
Mùa Xuân cùng người lính ở mọi nơi
Anh đẹp nhất ngôi sao ngời trên mũ
Tổ Quốc đẹp nhân dân mình tự chủ
Mấy gập ghềnh thác lũ cũng vượt qua.
Thân tặng bạn đồng học Đào Trọng Hùng
Khoảng trời lắng ngọt giếng khơi
Mẹ cha từng gắng một đời giữ trong
Đàn con được mát dạ lòng
Tuổi thơ sao thể đếm đong thiếu thừa
Con về soi bóng giếng xưa
Thấy mình bé lại như vừa mười lăm
Sáng trong tựa ánh trăng rằm
Nhà thờ dáng mẹ xa xăm thuở nào
Hương trầm khói lượn trên cao
Ôm hình dáng mẹ ngọt ngào sắn khoai
Cha đi công tác ngày dài
Mẹ nuôi con nhỏ mệt hoài tấm thân
Khó khăn mẹ chắt chiu dần
Nhành rau bát cháo thơm ngân nắng chiều
Thương nhiều thương biết bao nhiêu
Rộng lòng chia sẻ chẳng điều đắn đo
Bảy mươi con lại hẹn hò
Về quê thăm mẹ nhớ lo phận mình
Một lòng con nguyện đinh ninh
Chắp tay lạy mẹ tấu trình Tổ Tiên
Dù đi xa khắp mọi miền
Hình cha bóng mẹ vẫn nguyên trong lòng
Giếng ngày nào nước càng trong
Như lòng cha mẹ chắt đong nghĩa tình.
Tặng Thiếu tướng - Anh hùng lực lượng vũ trang Đào Trọng Hùng, Cựu HS Lê Hồng Phong, Nam Định
Làng Chanh nơi mẹ tiễn anh
Ra đi chiến đấu quyết giành non sông
Làm trai vững chí thành đồng
Chiến công nối tiếp chiến công gửi về
Hoà bình chùm ngọt khế quê
Với đời trọn vẹn mọi bề nghĩa nhân
Tri ân thành kính muôn lần
Tặng trao một lẵng hoa ngân thắm tình
Ghi lòng người đã hi sinh
Viết trang sử đẹp hành trình nước non
Bao năm bao tháng vẫn còn
Tạc vào sông núi nét son anh hùng
Những ngày tháng bảy nhớ nhung
Ngàn người ngã xuống máu cùng thắm hoa
Cờ bay rực rỡ chan hoà
Để mùa Thu mãi ngân nga nắng nồng
Cựu chiến binh Lê Hồng Phong
Mạch nguồn dòng máu Tiên Rồng vấn vương
Trí mưu anh dũng khiêm nhường
Đối đầu quân giặc kiên cường vượt lên
Chiến trường năm tháng không quên
Một lòng vì nước vững bền bước chân
Đi cùng Đại thắng mùa Xuân
Giờ đây nguyên vẹn những lần tri ân.
Nam Định ngày 23 - 7 -2023
Thân tặng Đào Hùng (Thảo Dân) nhân ngày anh dự Hội nghị "Tiếp nhận hồ sơ di sản chiến tranh Việt Nam"
Trong Hội nghị dáng người nghiêm trang quá
Chất anh hùng còn nguyên cả trong ai
Khi gặp nhau thì nghiêng ngả tếu hài
Vẻ bình dị như hương nhài hương bưởi.
Gom tình bạn dòng nước trong mát rượi
Tán bàng xanh tươi thắm mái trường làng
Cùng bạn bè lưu bút đậm từng trang
Rồi ra trận vững vàng mưu trí dũng.
Ngàn bom đạn không sờn khi hướng đúng
Phải thắng thù khó cũng quyết vượt lên
Đức hi sinh đằm vào đất thêm bền
Giờ quả ngọt không quên ngày dậy sóng.
Thảo Dân mãi anh hùng mà lắng đọng
Nơi đồng quê mừng ngóng lúa dạt dào
Thấm tận vào đáy dạ chút xôn xao
Màu hạt mẩy vẫy chào ngày nắng mới.
VỀ VỚI SÔNG HỒNG
Mến tặng bạn đồng học Đào Trọng Hùng và những người lính từng vượt Trường Sơn!
Qua sông Hồng sóng nước mênh mang
Giữa dòng ngả mơ màng sương tới
Gió thổi nhẹ lay hồn phơi phới
Chốn bao la vời vợi bãi bờ
Lại dâng trào nhịp sóng nên thơ
Ngàn thế hệ giương cờ cứu nước
Vạn thuyền chiến hết xuôi lại ngược
Chí luyện rèn Yếu Lược Binh Thư
Khí non sông vang vọng đến chừ
Thời trai đã vươn từ sức trẻ
Lịch sử viết trang dòng đẹp đẽ
Phù sa nồng lặng lẽ bồi dâng
Nắng tháng Năm vàng sợi trên tầng
Đàn cò trắng cánh nâng bay lả
Làm nhớ lại ngày xưa rộn rã
Ba lô choàng xanh lá Trường Sơn.
Bên Thảo Dân mình bỗng hoá tướng tài
Quân hàm cỏ mũ sẵn là nón lá
Dâng "mũ" che cho Thảo Dân nghiêng ngả
Hoa Tây Hồ rộn rã sắc Hè ngân
Làm tướng hoài nay chính thức thành dân
Cùng hoa cỏ Tây Hồ bên bè bạn
Như ngày trước dưới gốc bàng xanh tán
Cầm tay nhau thanh thản ngắm phượng vờn
Chẳng bộn bề quân lệnh phải như sơn
Cánh chim bằng bay dập dờn trên sóng
Không tiếng biển mà nước hoà đang vọng
Thuở bạn bè chung bóng mái trường yêu
Tướng với dân giờ giống trẻ mỗi chiều
Chơi rồng rắn với bao nhiêu cảnh lạ
Tướng có một mà dân thì tất cả
"Dân lệnh này"
Dân lệnh hả? -Tướng nghe!
Đưa tay hứng hạt mưa trời
Hạt mưa mát rượi tay ơi hứng hoài
Nắng nhiều hạ gọi mưa lai
Cỏ cây xanh lại miệt mài phả hương
Mưa gieo bao những sợi vương
Vương trên đất rải trên đường, trên hoa
Thả buông không khí hiền hoà
Dịu cơn khát lại mượt mà hạ xanh
Tay em hứng hạt trong lành
Hoà chung hơi ấm hoá thành niềm tin
Mưa làm mát cả trái tim
Đang khao khát muốn đi tìm dịu êm
Nao nao khi đứng trước thềm
Nâng niu nguồn nước mà thêm nhớ người
Nơi xa ấy chắc xanh tươi
Bầu trời mùa Hạ trong vời nắng hoa
Hôm nay mưa ở quê nhà
Ngày mai mưa sẽ đi hoà lung linh
Nhớ đưa tay hứng giọt tình
Theo mưa tràn đến chùng chình trong mưa.
Còn em anh sẽ chân thành
Như ngày xưa ấy hương chanh ngọt ngào
Còn em anh sẽ ôm vào
Trong tim tất cả xôn xao tiếng Hè
Em còn trên dải đường đê
Để anh dồn tiếng sóng về phía nhau
Để anh ngắm trọn cái màu
Áo dài em mặc trắng phau cánh cò
Em là bông lúa thơm tho
Cùng anh ao ước hẹn hò sắt son
Tim anh lời hứa không mòn
Hỏi sao lúa lại héo hon giữa đồng
Tại mình hướng mải mênh mông
Mà nên giây phút chất chồng cách chia
Đời tuôn nước mắt đầm đìa
Lòng anh khắc gọn tấm bia giã từ
Một ngày chẳng phút nào dư
Để mà đọng tới bây chừ lắng sâu
Tìm em mong vợi cơn sầu
Ở đâu em hỡi nhịp cầu lỡ chân?
Mến tặng Trần Hợp, bạn đồng học.
Chúc mùng sinh nhật mến thân
Hoa tươi ảnh đẹp bạn gần bạn xa
Đã về chung một ngôi nhà
Hòa ca lời ước đậm đà khúc thương
Trưởng thành từ một mái trường
Lê Hồng Phong rợp con đường phượng khoe
Từ Thành Nam bạn hướng về
Thủ đô Hà Nội say mê nghiệp nghề
Bao năm mải miết đam mê
Với công việc với bạn bè sẻ san
Tháng mười nắng ấm vẫn tràn
Cho tình bè bạn thêm làn điệu vui
Hợp ơi cùng ngọt cùng bùi
Gửi người lời chúc mãi đời trẻ trung
Mãi là người đã hết lòng
Kết vòng bè bạn tuổi hồng mộng mơ!
Dòng thơ lục bát mang hồn
Mái đình giếng nước đường thôn ráng chiều
Cánh diều nghiêng ngả bồng phiêu
Chở thơ ngọt lịm những điều nhớ thương
Lời ru của mẹ năm trường
Như còn thoang thoảng làn hương lúa đồng
Chiều chiều con gái hoài trông
Dòng thơ lục bát hương nồng đến che
Nhớ sao một buổi chiều Hè
Giăng màu lục bát cùng nghe sóng hoà
Áo hồng rực rỡ màu hoa
Biển xanh nắng rọi chói loà nước mây
Lũy tre cành lá xanh dầy
Ôm măng mọc thẳng ngất ngây tiếng đàn
Chim về ríu rít râm ran
Nghe câu lục bát trong làn gió đưa.
Tặng Ngọc Châu cùng tấm ảnh rất THƯƠNG HIỆU của Thảo Dân
Ô kìa gạo đỏ áo em
Mưa Xuân cũng muốn đi kèm điểm tô
Dường như gợn sóng mặt hồ
Từng làn từng lớp nhấp nhô chạy về
Này hoa sao rụng bộn bề
Tiếc Xuân hay lại mải mê Hạ bày
Tâm tình hoa ở trên tay
Nâng niu kỉ niệm những ngày đã qua
Sắp thôi lại phải xa mà
Quê mình chùm khế thiết tha mượt vàng
Mong mà vẫn giữ tròn trang
Tình yêu nghĩa bạn trên đàng xa xôi
Cho dù là cánh hoa thôi
Cành cao đã ngỏ bao chồi nhẹ rung
Hẹn nhau ta giữ đến cùng
Đợi năm sau lại trùng phùng vấn vương.
Chẳng người nào mà nhung nhớ xuyến xao
Mà thơ lại cứ ngọt ngào thêm mãi
Lòng cứ muốn níu thời gian từng trải
Cho thơ tình là mãi mãi tươi xanh.
Ước và chờ cả một mảnh trời thanh
Trên đầu nhỉ mà cũng thành dải nhớ
Bởi bao những nỗi niềm ta trăn trở
Theo gió mây cũng bỡ ngỡ chơi vơi
Suốt mùa Xuân hoa thắm sắc ngời ngời
Đợi Hạ tới cháy trời màu phượng vĩ
Mùa thi mãi là mùa đi xa nhỉ
Rồi mong chờ ngàn hải lí mờ sương
Dù bao xa dù mải miết dặm đường
Vẫn đọng lắng với niềm thương vời vợi
Trong lòng đã muốn ủ hoài mong tới
Chẳng người nào mà cứ đợi dòng thơ.
Nếu Thu lỡ phai đi màu nhớ
Thì còn đâu trăn trở để mà chờ
Hoa cau ngời cho trầu mãi mộng mơ
Thoảng vị đợi thẫn thờ mùa Thu nhỉ!
Mưa ngâu rải say sưa ngàn nếp nghĩ
Nhắn gửi nhau bền bỉ khúc Ngân hà
Sông dâng tràn ngàn vạn đoá sao xa
Vẫn rực rỡ nhưng vẫn là cách trở
Lá vàng đỏ làm một con thuyền nhớ
Đợi và chờ giữa bến chở mênh mông
Đầy mạn say bao câu hỏi chất chồng
Có chở được hay không ơi hỡi lá!
Cỏ dồn nhớ xa xa nhìn đến lạ
Mong Thu về nắng ngả tới chân mây
Nắng tựa như một dải lụa vàng dầy
Chờ và đợi giăng dây màu bỡ ngỡ.
Nhìn gì mà mắt em trong
Cho anh uống cả vào lòng sắc Thu
Ngả nghiêng như chiếc võng dù
Say sưa giấc ngủ lời ru vọng trời
Nhẹ nhàng như ánh sao rơi
Thả vào giấc mộng cho ngời hồn thơ
Gió lay võng nối hai bờ
Ở bên kia có còn mơ ngả này
Uống hoài uống mãi cho say
Mắt em bờ liễu nhẹ lay nước hồ
Dập dờn làn sóng nhấp nhô
Mây soi in bức hoạ đồ óng sao
Uống say say đến cồn cào
Tỉnh ra ôi giấc chiêm bao lạ lùng
Mắt nào đâu chẳng về chung
Với mùa Thu biếc trập trùng sắc mơ.
Người ơi tháng Chín Thu vàng
Hoà theo anh nối tình sang ngả này
Ngọt ngào vạt gió heo may
Chở mây và ráng suốt ngày lang thang
Mùa Thu đã chín ngỡ ngàng
Hoàng lan nở rộ xôn xang bướm tình
Mơ màng đại đoá lung linh
Rướn trông hàng liễu soi mình nước Thu
Ngân nga nhẹ lớp sương mù
Đưa ta về với lời ru mẹ hiền
Dành nhau giây phút bình yên
Ngày xưa cùng đứng bên triền sông quê
Say sưa vọng gió thoảng về
Hương thơm của lúa hả hê cốm nồng
Tình đưa con sáo tràn sông
Nhớ xanh màu cốm cho hồng đỏ tươi
Mùa Thu đã chín vẹn mười
Long lanh nước toả con ngươi sóng dồn
Gửi vào Thu một nụ hôn
Ở đâu cũng thấy đậm hồn thơ yêu.
Ơi Thu trắng mênh mang làn sương đọng
Trên lá cây và ngõ ngóng ai về
Tán phượng dường còn một chút say mê
Níu Hạ đỏ giữa bốn bề mây ráng
Ơi tình khúc mùa lá rơi bảng lảng
Tà áo vàng ngưng một sắc sương Thu
Đừng bay đi ơi những lớp mây mù
Hoà vào gió cho mùa Thu se lạnh
Hồ nước ngả xôn xao rồi lóng lánh
Đợi liễu xanh thả ảnh hoá gương lồng
Rất dịu dàng liễu buông dải nhớ nhung
Gọi gió đến chắc để cùng lưu luyến
Thu thật trắng quyện nét duyên uyển chuyển
Cho lòng thêm xao xuyến nỗi xa vời
Mưa trắng trời Thu càng trắng Thu ơi
Yêu Thu trắng vẳng mãi lời thăm thẳm.
Ngày khai trường rộn rã cả mùa Thu
Trời xanh ngắt nắng vàng tơ trải lụa
Không gian rộng ngập tràn hương của lúa
Vương vương theo áo lụa của học trò.
Mỗi Thu sang là thêm một chuyến đò
Thầy chèo lái cập bến bờ ước vọng
Vui tháng Chín cánh cổng trường mở rộng
Đón học trò tiếng trống lại điểm vang.
Mùa Thu vàng, tháng Chín đẹp xốn xang
Cả đất nước rộn ràng như ngày hội
Khai trường nhân thêm nhiều niềm vui mới
Mở trang đời vươn tới những đỉnh cao.
Nước hoà bình thoả bao nỗi khát khao
Tròn bảy bảy đón chào ngày khai giảng
Được học hành bảng tươi màu phấn trắng
Xoá nghèo nàn cay đắng kiếp ngựa trâu
Ngày mồng Năm trò nối bước theo nhau
Tà áo đẹp giữa muôn màu hoa nắng
Ôi khai trường ấm nồng lời thầy giảng
Bài học đầu ngời sáng dải bình minh.
Ôi mái trường nơi mình dệt ước mơ
Nửa thế kỉ vẫn đợi chờ về lại
Bao hình ảnh sẽ bên mình mãi mãi
Gói trong tâm mê mải tháng năm dài
Bài thơ tình muốn ghi lại cho ai
Ghi sao hết những nụ đài dịu ngọt
Cứ ngỡ tưởng đang cùng nghe chim hót
Ngắm phượng hồng cánh đọng giọt nhớ thương
Lê Hồng Phong đẹp đẽ một mái trường
Mình đi mãi còn vấn vương hoài niệm
Năm tháng trải thêm những ngày tìm kiếm
Trang vở dầy kỉ niệm hãy còn đây
Không thể quên một thời đã tràn đầy
Những ước mộng những ngất ngây hoài bão
Nhìn ảnh lớp mà lòng ta sóng dạo
Cả một thời màu áo sánh bên nhau.
Đã cao tuổi anh vẫn là người lính
Vẫn miệt mài bền bỉ khúc tình ca
"Tôi không quên" những năm tháng đậm đà
Tình đồng đội sắt son thời quân ngũ
Bộ quân phục lại đẹp trong ngày Tết
Là Cựu binh anh bện kết cho đời
Bao nghĩa tình rộng lớn tựa biển khơi
Của đất nước vọng muôn lời tri kỉ
Tết Độc Lập nhớ bao nhiêu đồng chí
Đã hi sinh cho Tổ Quốc trường tồn
Thân ngã rồi tay vẫn cố dồn ôm
Nâng cây súng sả vào đoàn quân giặc
Anh trở về nhớ đoạn đường dằng dặc
Mình đã đi võng mắc nối hai đầu
Bao tháng ngày nguyện giữ mãi một câu
Tình đồng đội ngọt đất màu gieo hạt
Tới viếng bạn nén hương trầm thơm ngát
Gặp thân nhân dào dạt tấm lòng thành
Vẫn mãi còn đau đớn của chiến tranh
Càng gắng gượng giữ dịu lành năm tháng
Người ngã xuống vẫn hải âu hướng cảng
"Bài ca không quên” khúc bi tráng muôn đời
Ca ngàn lần để nhắc nhở đầy vơi
Tình đồng đội của một thời hoa lửa.
Tặng Ngọc Lân, Thanh Xuân, Đào Hùng (Ba bạn đồng học Cựu binh- Cựu HS Lê Hồng Phong, Nam Định)
Ba cựu binh tuổi bảy mươi
Mà dáng tươi trẻ như người xuân xanh
Ba bộ quân phục kết thành
Màu hoa đất nước long lanh diệu kì
Tự hào nhớ buổi anh đi
Trường Sơn vẫy gọi Quốc Kì tiễn đưa
Phượng dâng sắc đỏ như vừa
Tô thêm ánh nắng nhặt thưa sắc Hè
Nay về viếng bạn bỗng nghe
Vẳng đâu tiếng mẹ gọi đè nặng tim
Chúng mình vẫn gắng đi tìm
Dõi theo dáng bạn cánh chim phương trời
Cùng mặc quân phục bạn ơi
Là mong dáng bạn đừng rời đi xa
Mãi là dáng vẻ ngọc ngà
Đón Thu một nét ngân nga đang nồng
Bạn nhìn quân phục đẹp không?
Có như cái lúc tuổi nồng ta đi
Có như ngày ấy đang thì
Xuân xanh mười tám cùng ghi một ngày.
Chúc mừng sinh nhật Thái Sơn, Chủ nhiệm CLB Cựu Chiến Binh & Cựu Học Sinh trường Lê Hồng Phong, Nam Định
Chúc mừng sinh nhật Thái Sơn
Cựu binh tấm áo vai sờn gió sương
Xông pha khói lửa chiến trường
Tuổi cao tìm gọi vấn vương bạn hiền
Tri ân lòng gắng kết liên
Cùng câu lạc bộ nối liền sẻ chia
Âm dương dù có xa lìa
Cũng không ngăn được tấm bia khắc đời
Trái tim chủ nhiệm đầy vơi
Quyết đi tìm bạn xa vời núi sông
Thành Nam trường đỏ phượng hồng
Tự hào giáo dục góp công trồng người
Nên bao thế hệ đẹp tươi
Sáng lòng yêu nước vẹn mười nghĩa ân
Chủ nhiệm chu đáo chuyên cần
Cùng Câu Lạc bộ bước chân hành trình
Tháng Hai Xuân đẹp ngày sinh
Tặng người lời chúc đậm tình góp chung
Niềm vui hạnh phúc mãi cùng
Ngọt như dòng suối bao dung suốt đời.
Bác sĩ Trần Hợp, cựu học sinh trường Lê Hồng Phong, Nam Định đã tặng thân nhân liệt sĩ Nguyễn Văn Hàn, học sinh của trường đã vĩnh viễn ra đi tuổi 20.
Rất trân quý tình cảm của Trần Hợp, bạn lớp chúng tôi!
Em tặng chị chiếc xe lăn tình nghĩa
Để chị đi tròn trịa với tháng ngày
Để chị còn đến viếng mộ em trai
Dâng hoa thắm lên tượng đài Tổ quốc
Riêng phượng vĩ một màu hoa thân thuộc
Chị đặt lên bia mộ rực sao vàng
Của em trai thời đi học vẫn mang
Từ lớp học trường làng màu tươi sáng
Tràn ao ước màu hoa kia vẫn rạng
Mà em ơi chẳng ráng trở về nhà
Mẹ cha chờ đã vĩnh viễn đi xa
Chị thay mẹ đôi chân già cũng mỏi
Xe tình nghĩa chở chị đi khẽ gọi
Các bạn em dài bước nối trên đường
Họ đã về bao nghĩa nặng tình thương
Dành cho bạn vấn vương thời cắp sách
Chị vui bởi nước non mình đã sạch
Bóng quân thù làm chia cách núi sông
Trân quý sao nghĩa đẹp trái tim hồng
Khơi dòng chảy mênh mông tình bè bạn.
Tặng Tần Ngọc Trân
Thêm một tuổi thêm nhiều niềm vui mới
Nhớ Trân yêu từng mong đợi Trân về
Nơi xa vời hẳn lòng vẫn say mê
Từ cái thuở tràn trề bao hẹn ước
Thêm một tuổi Trân lại càng thêm được
Những mùa Xuân tô đẹp bước cho đời
Rộng tầm nhìn chim sải cánh xa khơi
Ngày họp lớp hoa phượng ngời cành ngả
Mong gặp lại những ngày vui rộn rã
Sắc phượng hồng ôm hết cả tiếng ve
Mình bên nhau sống lại một ngày Hè
Con đê rộng trên xe về nhà Thịnh
Mấy chục năm bấy tháng ngày cùng tình
Mỗi lần về lòng như tỉnh như mơ
Ngọc Trân yêu dù xa cách đôi bờ
Biển vẫn gọi dòng thơ về bên ấy.
Thịnh yêu ơi bảy mươi tuổi dư rồi
Cất tiếng khóc chào đời Xuân đón Hạ
Mẹ cha ước con thương là tất cả
Một sắc hồng giờ cũng vẹn mênh mông
Bạn bè say chúc Thịnh mãi vun trồng
Cùng anh Phong cứ tươi nồng cây trái
Để những lúc chúng mình đi gặp lại
Sẽ vui cùng ngắm chồi mãi đơm hoa
Nhớ năm xưa chúng mình vẫn chung hoà
Vang giọng hát giao thoa tình bạn đẹp
Chung lớp học chung những giờ sao chép
Bao bài thơ đã khép lại tuổi hồng
Lê Hồng Phong mái trường từng dõi trông
Chân mình bước giữa trời hồng rực rỡ
Còn bây giờ gói khúc niềm trăn trở
Gửi bạn hiền thay mở rượu ngọt thơm.
Dập dìu thăm lại Lý Nhân
Đôi chân dẫu mỏi tinh thần vẫn hăng
Lý Nhân ơi nhớ sao bằng
Nhớ ngày sơ tán nhớ trăng sáng làng
Lớp mình bao chuyện mênh mang
Đã thành kỉ niệm giăng hàng đón đưa
Khóm tre xanh đó như vừa
Ngân nga điệu nhạc giữa trưa ngọt lành
Cổng Vùa dẫn lối Làng Chanh
Trường về sơ tán đã thành quê hương
Sắn khoai bùi ngọt lạ thường
Vị thơm ấm dạ còn vương đến giờ
Ta cùng trở lại ngày mơ
Một thời đến lớp sương mờ quyện thân
Ngày vui nhớ đến bao lần
Nhì ma nhất quỷ đến chân học trò
Vô tư thoải mái chẳng lo
Sông sâu tối hẹn cùng mò cá cua
Lớp ta thật lắm trò đùa
Chọc nhau viết cả thư "vua ái tình"
Bao năm xa vẫn đinh ninh
Bạn xưa chắc lại nhớ mình lắm đây
Về Làng Chanh lại đong đầy
Niềm vui hội ngộ bóng cây ngả cành
Làng Chanh ơi hỡi Làng Chanh
Nhỏ nhoi mà đã viết thành bài ca
Một miền quê đẹp mượt mà
Đón mình dâng bản tình ca thuở nào
Xa vời lòng dạ nao nao
Khúc vui bay vút ngọt ngào sắc Thu
Càng xa càng gắng đắp bù
Hôm nay mình nhé lắng ru tiếng lòng.
Kỉ niệm chuyến thăm lại Làng Chanh
Say về với tuổi Mười lăm
Với Làng Chanh giữa tiết rằm Trung Thu
Soi mình trái bưởi thả dù
Xuống dòng nước biếc mộng du sắc trời
Áo xanh khoai lúa quê ơi
Khăn quàng đỏ thắm không rời trên vai
Tuổi mười lăm đã miệt mài
Trên từng trang sách sớm mai đến trường
Mái tranh vách đất che sương
Ấp ngày thơ suốt năm trường tránh bom
Đứa nào đứa ấy gày còm
Mò cua bắt ốc mê gom cho nhiều
Lấm bùn mà thật đáng yêu
Giữa Làng Chanh tựa cánh diều bay cao
Quê hương vui trái bưởi đào
Trung Thu chín đậm ngọt trao hương nồng
Về Làng Chanh nhớ mênh mông
Tuổi mười lăm tấm khăn hồng thắm vai.
Xa Thu lòng dạ ngẩn ngơ
Đón làn gió lạnh, hồn thơ ngỡ ngàng
Khói sương dìu dịu toả lan
Vấn vương một chút mơ màng của Thu.
Trong làn gió, vẳng tiếng ru
Giọt mai lã chã còn đu lá cành
Mong manh mấy sợi nắng hanh
Dỗ dành, ôm ấp cỏ gianh ngoài đồng.
Đoá hồng nỗi nhớ mênh mông
Nên hương sắc lại càng nồng niềm mong
Trên cây còn lại mấy bông
Đón Đông giá lạnh vẫn không đổi màu.
Đông ơi, ấm mối duyên đầu
Bao ngày xa, nhớ giữ câu vẹn tình
Đất nồng chờ đợi bình minh
Đào, mai khoe sắc dập dình đón xuân
Nhân Ngày Nhà Giáo Việt Nam, Kính chúc thầy Nguyễn Văn Xuyên, thầy chủ nhiệm lớp A khoá 1968 -1971 trường Chuyên Lê Hồng Phong, Nam Định.
Tám hai tuổi thầy chúng em vẫn đẹp
Ánh rạng ngời tươi nét của mùa Xuân
Vẫn như xưa một đức tính ân cần
Vẫn theo dõi đôi chân trò cũ bước
Ôi cả lớp ngày xưa từng đã được
Thầy dắt dìu ao ước trưởng thành lên
Cùng ghi thêm vào năm tháng vững bền
Bao bài vở không quên lời thầy dặn
Thầy chủ nhiệm lớp 10A kết gắn
Nghĩa với tình đầy đặn tự năm xưa
Ảnh chia tay làn hoa phượng như vừa
Thơm thoang thoảng theo gió đưa còn mãi
Tay thầy sải như muốn ôm chặt lại
Lũ học trò lòng mê mải xa xôi
Thầy cười tươi gieo mơ ước đắp bồi
Nâng những cánh buồm trôi ra biển lớn
Ôi kí ức tựa như ngàn sóng gợn
Hướng cây bàng bóng giỡn ánh ban mai
Nơi thầy xưa từng trưa sớm miệt mài
Ươm hạt giống cho tương lai nắng rạng
Mong thầy khoẻ mãi vui cùng năm tháng
Lê Hồng Phong người Cộng sản kiên cường
Là tên trường còn đọng lại vấn vương
Đang gợn sóng Thiên Trường Sông Đào gọi
Ngày nhà giáo kính dâng thầy tiếng nói
Lớp 10A khoá bảy mốt (1971) đậm đà
Năm thêm dài kỉ niệm lại thiết tha
Càng cao tuổi càng mặn mà giữ lại.
Kính tặng cô Đào Lan Hương nhân ngày Nhà giáo Việt Nam
Nhân ngày nhà giáo vẻ vang
Chúc cô khoẻ mạnh vững vàng bước chân
Cô ơi ngày tháng trôi dần
Tóc cô bạc tựa mây ngân nắng trời
Tóc trò cũng bạc cô ơi
Bâng khuâng em nhớ khoảng trời Thành Nam
Mái trường hoa phượng lồng đan
Tiếng ve dìu dặt điệu đàn ngân nga
Tình trao năm tháng ngọc ngà
Cứ như ánh sáng lọc qua kính trời
Để mà lấp lánh sao ơi
Lung linh bảy sắc tuyệt vời tặng cô
Hẹn hò ngày đẹp lại so
Áo dài váy lụa diễn trò ngày xưa
Tinh khôi một nét như vừa
Vây quanh cô giữa trời trưa nắng vàng
Miệng cười tóc trắng mênh mang
Lòng vui gửi ánh mây hàng mộng mơ
Cô ơi năm tháng vẫn chờ
Tình cô trò đẹp như thơ giữa đời.
Đoàn cựu chiến binh, cựu học sinh trường chuyên Lê Hồng Phong, Nam Định về huyện Lý Nhân tỉnh Hà Nam tổ chức kỉ niệm 79 năm ngày thành lập Quân đội Nhân Dân Việt Nam và viếng nghĩa trang liệt sĩ, tri ân các học sinh của trường chuyên Lê Hồng Phong, Nam Định là con em Hà Nam đã anh dũng hi sinh trong kháng chiến giữ nước.
Về đón bạn nơi nghĩa trang liệt sĩ
Chốn bao người yên nghỉ giữa ngàn thương
Gửi tuổi xuân vĩnh viễn ở chiến trường
Trong kháng chiến giữ quê hương đất nước
Xương máu đổ để giờ đây có được
Giang sơn mình ao ước thắm màu xanh
Dãy Trường Sơn hùng vĩ bức trường thành
Hướng ra biển long lanh ngời sao sáng
Thắp hương nến khói hoà mây bảng lảng
Khấn gọi người cùng yên ráng xa xôi
Lê Hồng Phong mái trường đã ghi rồi
Tên các bạn ngàn sóng sôi còn vẳng
Người thương tật đến bên người đã vắng
Vòng hoa vàng im lặng phút tưởng đau
Cựu chiến binh mái tóc đã bạc màu
Thời gian đọng cùng nhau ngày kết nối
Bạn đã đến cùng bao nhiêu đồng đội
Tiếng nhạc êm gợi bao nỗi ân tình
Bạn đã về vẫn dáng vẻ đẹp xinh
Thời trai tráng dập dình hoa phượng đỏ
Thầy giáo cũ cũng đến bên bạn đó
Nhớ sao ngày lời thầy ngỏ dặn anh:
Vững nghe em khi nhiệm vụ hoàn thành
Trường đại học long lanh màu áo trắng
Nhưng bạn hỡi giữa phút giây im lặng
Bạn có nghe văng vẳng tiếng gọi dài
Hãy về nhìn non nước rạng ban mai
Và thưởng mãi hương nhài ôm cánh trắng.
Bảy mươi tuổi em vẫn còn rất bé
Bá vai thầy như trẻ mới mười lăm
Mắt nhìn tươi trong sáng tựa trăng rằm
Thầy bên cạnh em vẫn là con nít
Tóc thầy trắng da trò gân chằng chịt
Trán thầy nhăn sương phủ kín đầu trò
Lời thầy xưa hằn tận tụy chăm lo
Còn văng vẳng trong tâm trò nguyên vẹn
Bao kỉ niệm theo dòng trôi ùa đến
Trong phút giây bịn rịn đứng bên thầy
Cùng bạn bè vẫn nhỏ bé thơ ngây
Dưới mái trường tràn đầy tình thương mến
Nay càng nhắc chuyện xưa càng kết bện
Nghĩa thầy trò nơi bến đợi thuyền xa
Đứng sau thầy chung tấm ảnh ngọc ngà
Cô trò nhỏ em vẫn là con nít.
Đông về gió lạnh lùng sao
Nhạn ơi bay đến nẻo nào tránh Đông
Xa xa trên khắp dải đồng
Cánh cò vẫn trắng như bông dập dình
Cây đào vàng lá rung rinh
Bao giờ rụng hết để tình kết hương
Âm u suốt mấy tháng trường
Bao giờ óng ả mây vương tơ vàng
Đông thầm lặng lẽ đa mang
Không khoe yên ráng lại càng lắng sâu
Giá băng mà bắc nhịp cầu
Ngân từ đất ấm ngàn câu hẹn hò
Cạn ngày Đông mải đếm đo
Sao cho đầy mạn con đò nghĩa nhân
Cuối năm bận rộn muôn phần
Mùa Đông lo hết để ngân sóng dồn
Xám trời chẳng có hoàng hôn
Chân ai vội vã bước dồn ngả đêm
Bình minh sẽ đến trước thềm
Đón Xuân bừng sáng về bên Đông tình.
Ngọc lan gói đượm khăn hồng
Bên nhà anh nặng những trông với chờ
Thì thầm rót ngọt dòng thơ
Mênh mông nỗi nhớ dại khờ vu vơ
Còn em trau chuốt từng giờ
Tóc ngà môi thắm mộng mơ nẻo nào
Hoa tình không gặp người trao
Tràn hương man mác bay vào bao la
Không xa không cách hai nhà
Nhưng là khác biệt bài ca cuộc đời
Lưng trời hương vẫn chơi vơi
Muốn bay nhưng chẳng muốn rời nhà bên
Hương lan dẫu có lâu bền
Đâu rằng mãi mãi đượm bên tấm hồng
Ngập ngừng bay giữa hư không
Bâng khuâng giữ đậm tình nồng cho ai.
Khi trong, khi đục dòng sông
Tình thầy cô, nước mênh mông hiền hoà
Con thuyền cần mẫn vượt qua
Bao nhiêu ghềnh thác ngân nga đến bờ.
Nhớ nhiều lại ngọt bài thơ
Gửi thầy cô chở chuyến đò em sang
Ơi ngày Nhà giáo Việt Nam
Sáng trong em, đẹp từng trang cho đời.
Tháng Mười Một rét đậm rồi
Mà hoa càng thắm, càng ngời non sông
Nào lan, nào cúc, nào hồng
Ấm mùa Đông, ấm tấm lòng trò yêu.
Dẫu rằng gian khó bao nhiêu
Kết tinh trí đức, nâng diều bay cao
Vi vu tiếng sáo ngọt ngào
Lời thầy cô đã bay vào bao la.
Tháng Ba thật lắm nỗi niềm
Trôi thuyền trẩy hội áo xiêm rộn ràng
Bao tầng hoa gạo xốn xang
Ngắm trông tà áo nhuộm vàng nắng Xuân
Liền anh liền chị quây quần
Duyên tình hát ngọt cả Xuân đất trời
Quê mùa xoan tím rơi rơi
Ủ khăn hoa bưởi gói lời nhớ thương
Lặng im hoa cỏ ven đường
Dập dình ngàn nỗi vấn vương nẻo về
Duyên còn em hát say mê
Hết duyên bóng xế ngồi kề gốc thông
Ô kia một đoá hoa hồng
Nét kiêu sa giữa mênh mông sóng tình
Mở bầu trắng xoá sắc trinh
Hoa cau phả ngát sân đình trầu ơi
Cùng gieo sắc trắng diệu vời
Sưa mờ sương ảo dạo chơi phố dài
Xuân còn đọng cánh hoa mai
Thơ tình muôn thuở hát bài níu Xuân
Thân tặng các bạn cùng học phổ thông đã và đang là những thầy thuốc
Mùa Xuân điểm mưa phùn rơi nhè nhẹ
Ngàn hoa yêu đang nở hé trên cành
Ngả chào người áo trắng đẹp long lanh
Xuân từ mẫu đã kết thành hương ngọt
Trên cành bưởi bầy chim non đang hót
Cụm tre già trổ những đọt măng non
Biết bao nhiêu sự sống vẫn đang còn
Chờ thầy thuốc tô sắc son trở lại
Bước đi nhẹ tiếng nói luôn chậm rãi
Chẳng làm cho bệnh nhân phải lo phiền
Giữa căn phòng không một phút bình yên
Người thầy thuốc lòng mẹ hiền che chở
Người xoa dịu làm cơn đau dần đỡ
Luôn tận tình ngàn che chở yêu thương
Từng nghĩ suy thao thức cả đêm trường
Mong trọn vẹn Xuân vấn vương từ mẫu.
Quả khế nẻo quê trăn trở
Hương nồng chua ngọt bát canh
Ngày xưa mẹ nấu ngon lành
Đậm mãi để nay còn nhớ
Chỗ ấy chim từng đến đậu
Ngỡ ngàng thay túi nhiều gang
Chìm đâu ở chốn mơ màng
Cho cả cuộc đời hiểu thấu.
Giăng hàng lúa ngả mênh mông
Mỏi cánh cò bay vời vợi
Nắng toả sắc vàng vương tới
Phả hương ngát cả trên đồng
Đôi dòng lượn khắp làng thôn
Nguồn mát đang dồn đến ruộng
Rau cải ngời tươi từng luống
Nền xanh tựa dải sóng cồn.
Tôi đi tìm con sóng ấy đảo chao
Giữa biển rộng đâu nào con sóng ấy
Tay tôi vẫy hỏi muôn làn sóng dậy
Mà bơ vơ trong nhịp đẩy chùng chình
Tôi đi tìm màu lá ấy lung linh
Giữa rừng thẳm bát ngát tình muôn lá
Mà chẳng thấy chỉ buồn dâng đang thả
Gió lay cây làm bao lá lìa cành
Tôi đi tìm bên bờ suối trong xanh
Người soi bóng bóng chòng chành nghiêng ngả
Nhưng thật lạ chỉ sỏi và cuội đá
Đang lặng im nhìn tất cả xuôi dòng
Tôi đi tìm cánh phượng vĩ ước mong
Giữa mùa Hạ cháy lòng muôn chùm nhớ
Nhưng nào thấy cánh hoa xưa nức nở
Giữa cung đường mà tưởng lỡ hư vô.
Vin cành bưởi trông quả vàng đon đả
Đón giọt sương lã chã kẽ lá dầy
Níu cành quất đang ngất ngây trong gió
Toả làn hương như muốn ngỏ tâm tình
Ngả dáng chào khóm huệ trắng lung linh
Hương ngào ngạt bông ôm mình ấp ủ
Liếc nhìn tỏ đoá hồng nhung quyến rũ
Một hàng gai vừa mới nhú còn mềm
Lách lối mòn đôi chân nhẹ bước thêm
Luống thược dược trải rộng thềm gấm vóc
Nâng đoá nhài sắc lọc đến trắng trong
Như lắng lại hương lòng nơi cánh nhỏ
Ơi mảnh vườn bên ngõ đẹp say mê
Xanh biếc lộc dâng tràn trề tình đất
Xuân tô điểm cho vườn ngân thơm mật
Vườn dâng Xuân chất ngất vị hương đời.
Tặng hai chị em gái bạn tôi: Trần Hợp.
Trông kìa nào nón nào ô
Cho tôi được hứng được tô tuổi hồng
Bạn hiền bạn có thấy không
Bao chùm phượng đỏ đan lồng áo xanh
Ngả thân cây kết đọng thành
Lung linh cành ngả long lanh nẻo tình
Hoa ngời óng ánh bình minh
Bạn ơi giữ nhé cho mình với ta
Ngày xưa tà áo ngọc ngà
Bây giờ vẫn cứ kiêu sa đậm tình
Yên hoà một dáng lung linh
Tuổi Xuân mãi mãi chùng chình đón đưa
Gốc già sức vẫn dư thừa
Nở xoè giữa cả buổi trưa gió đàn
Âm dồn ve dạo râm ran
Hè ơi rực rỡ hơn ngàn Hè xưa.